logo text
Idagdag sa Library
logo
logo-text

I-download ang aklat na ito sa loob ng app

Quyển 4 Chương 5: Mê Nhược (3)

Sao có thể như thế, Bách Cốt Chủy bị kẹp chặt giữa hai người họ Nhạc, hắn và nhị ca, thoát đi đã khó khăn sao còn kéo được Thanh Hồn theo chứ. Hắn không nghĩ lâu liền đuổi theo, phía Bách Cốt Chủy chạy có vô số ám khí bắn ra, hắn nghi hoặc nếu Bách Cốt Chủy lợi hại đánh được một quyền nội lực kình thiên, thì sao lại bỏ chạy?
Là thông đồng?
Bách Cốt Chủy chạy ra ngoài rừng đột nhiên quay đầu lại, Bạch Diệp lộn một vòng chặn trước mặt, Bách Cốt Chủy rút đoản đao đánh không trúng, lật cổ tay chém tới tấp. Đòn đánh tàn độc, Bạch Diệp lạnh nhạt: "Quả nhiên là song đoản đao."
Thanh đoản đao đâm vào hắn khi đó, hoa văn nạm trên đó chỉ có một nửa thôi, tức là binh khí có một cặp.
"Cũng nhanh nhạy quá." Tuy nói vậy nhưng Bách Cốt Chủy đang rất rối loạn, mọi thứ hiện rõ trên mặt.
Cốt Bách Chủy đã có người đối phó rồi, Lục Khuynh Tâm rẽ lối tìm được Thanh Hồn, y đang ở trong rừng vừa đi vừa ngáp ngắn ngáp dài, thấy họ mới hồ hởi nói: "May quá ta bị lạc đường."
Xung quanh ngoài dấu chân chạy loạn của y không còn của ai khác. Hắn nghi hoặc: "Sao ngươi ra được đây."
Thanh Hồn tỏ vẻ trách móc: "Ban đầu ta đã trốn người cứ xách ta theo, làm hại ta bị Cốt Bách Chủy xách đi."
"Thế sao hắn lại bỏ ngươi lại."
"Không biết, hắn đi nửa đường thì hoảng hốt vòng lại. Ta nghĩ phía trước có gì đó đáng sợ nên cứ chạy ngược về phía sau, lạc lúc nào không hay."
"Nghe rất hợp lý."
"Lẽ nào không hợp lý sao?"
Lục Khuynh Tâm lại hỏi: "Hai người họ Nhạc đâu?"
"Sao ta biết được?"
Hắn lắc đầu chậm rãi nói: "Nếu Cốt Bách Chuỷ bắt ngươi làm con tin uy hiếp bọn ta thì không cần phải chạy, mà nếu hắn muốn vừa chạy vừa phóng ám khí thì hơi bận rộn quá, lôi theo ngươi chỉ vướng tay vướng chân thôi."
Y gật gù: "Công tử nói không sai."
"Việc Bách Cốt Chủy có thể thoát vòng vây cũng rất kỳ quái, hai người họ Nhạc không phải người tầm thường, hợp sức chặn Bách Cốt Chủy không khó." Hắn nương theo ánh trăng nhìn sắc mặt của y, nói: "Nhưng nếu hai người kia chỉ quan tâm đến ngươi, mọi chuyện lại khác. Bách Cốt Chủy có chạy hay không không quan trọng. Ngay từ đầu tên 'hàng giả' kia chỉ đáp lời ngươi, ngươi nói một câu, tên đó đáp một câu, ngoài ra không để ý ai khác."
"Việc này người nói cũng đúng."
"Cho nên ta đoán người kéo ngươi đi là hai người họ Nhạc kia. Bách Cốt Chủy đi nửa đường quay lại là vì sợ bọn họ, cũng phải thôi ban đầu Bách Cốt Chủy đã thoát khỏi tầm tay ta muốn trong bóng tối làm chuyện xấu, kết quả bị một quyền ép phải lùi lại, lần nữa bị ta bắt được. Mọi chuyện gần như thông suốt ta chỉ không hiểu sao ngươi lại có thể thoát thân?"
"Lẽ nào ta thoát thân người không vui sao?"
Hắn hừ: "Đừng có đánh lạc hướng."
"Được rồi, họ là đồng môn của ta."
"Nguyên đại phu có thêm đệ tử khi nào?"
"Là đồng môn học chữ, ai bảo ta chỉ có một thầy."
"À.,.." Hắn gật gù một lúc, thấy y im lặng liền nói: "Chỉ vậy thôi sao, ngươi tiếp tục đi."
"Người còn muốn biết cái gì nữa sao? Người không hỏi ta cũng không biết bắt đầu từ đâu."
Hắn là muốn đợi y giải thích mà tìm ra sơ hở, nhưng y bắt hắn phải hỏi, hắn chả biết nên hỏi cái gì, lại sợ có tiền đề phía trước y có thể bám lấy mà tránh được vô số rắc rối.
Hắn thở dài: "Ngươi thật quá cẩn thận."
Y gật gật, chợt nhận ra bên cạnh bất thường.
***
Bách Cốt Chủy bị bắt trói lại, vẻ mặt rất không can tâm.
Bạch Diệp thấy tam đệ mình cõng Thanh Hồn về hơi nhướn mày: "Xương cốt ngươi làm bằng đậu hũ à? Lại bị gì nữa."
"Hừ, còn không phải tại tam đệ người nổi điên đột nhiên đánh ta, ta có thể ngã lăn xuống đồi sao?"
Lục Khuynh Tâm chỉ muốn thử Thanh Hồn thôi, không biết y giả vờ quá giỏi hay là thật sự không có võ công, bị hắn dọa một chút đã trượt chân lăn mấy vòng rồi. Lục Khuynh Tâm ho khụ khụ: "Nhị ca đã hỏi được gì rồi?"
Bạch Diệp trầm giọng nói: "Hắn nói mình nuôi con thú kia nhưng không có giết Hồ Kiến Phùng, càng không động đến vị cầm cuốc kia."
Lục Khuynh Tâm rất ngạc nhiên: "Cái gì?"
Bách Cốt Chủy hơi giãy giụa: "Lúc vào khu rừng này ta đã gặp một nữ tử, nàng ta đeo mạng che mặt đi rất vội vàng, thấy nàng ta sắp ngã nên ta có đỡ ả. Ả nói sư huynh của ả vào đây tìm báu vật không thấy về, rất muốn đi tìm nhưng không dám. Đôi mắt của ả rất đẹp, ta chưa từng thấy đôi mắt nào đẹp như thế, động tác của ả cũng rất dịu dàng cuốn hút, khiến ta không đành lòng." Bách Cốt Chủy thở dốc: "Ta lo là con thú mình nuôi lại đi bắt người lung tung, không cần biết có báu vật hay không trong vô thức đã đỡ ả ra bờ sông, hứa đi tới đây giúp ả tìm người."
Trong lòng mọi người chợt nghĩ đến Cảnh Minh Sầu.
Thanh Hồn cau mày nói: "Câu chuyện trên thì liên quan gì đến hai mạng người, nếu người muốn giải thích việc người không cố ý đến đây, thì thừa nhận nuôi con thú kia ở đây làm gì?"
Bách Cốt Chủy ngớ người, hơi lắp bắp: "Lúc các người đuổi theo bóng đen, ta đã nhặt được một cây kim thoa." Hắn ta cúi đầu nhìn ngực mình, tay bị trói nên không lấy ra được.
Chu Nhuận Thành giúp hắn lấy ra, vừa nhìn đã biết chủ nhân của nó là ai.
Bách Cốt Chủy nhìn xoáy vào cây kim thoa kia, thở dài: "Ta nghĩ ả thấy ta đi lâu quá không về mới đến tìm, nhưng tốc độ chạy cũng nhanh quá."
"Thật kỳ lạ, người bỏ một mỹ nhân ở bên bờ suối, giữa chừng trời mưa to mà người chẳng sốt ruột lo lắng tí nào, khu rừng này cũng chỉ có một hang động trú mưa." Thanh Hồn mỉm cười: Người cũng biết nói mỹ nhân thấy người đi lâu quá mà tìm, xem lại chính mình có phải vô tâm quá rồi không? Người nói để thi thể bên ngoài hơi tội lỗi sao lại quên mỹ nhân liễu yếu đào tơ vậy?"
Bách Cốt Chủy nghẹn họng: "Ngươi... "
"Nhưng ta tin người không giết hai người kia thật... "
Chu Nhuận Thành gật đầu: "Ta ở gần đống xương kia, nếu muốn với tốc độ đó con thú đã nhai đầu ta lập tức rồi. Chắc là công tử nuôi nó ở đây, tuy không mang người sống cho nó nhưng để mặc nó ăn thịt những người vô tình trú mưa trong hang?"
Bách Cốt Chủy thở hắt: "Ta đã nuôi nó từ bé, ban đầu nó chỉ ăn côn trùng ai biết khi lớn lên lại... nói sao cũng tình nghĩa nhiều năm, ta không nỡ giết nó."
Mọi người "..." tên điên này nói nhảm gì thế, không nỡ giết nó thì để nó giết người ăn thịt?
"Nhưng ta đã gặp ả ta... chẳng qua ta biết nữ nhân xinh đẹp đều là yêu nghiệt, đêm hôm đã đến khu rừng này mà nói không dám đi tiếp, ta cũng không tin."
Vệ Dương cau mày: "Hai người họ Nhạc đâu?"
"Chạy mất rồi, lỗ hổng trong hang là do họ đánh." Nói xong lại liếc Thanh Hồn một cái.
Bách Cốt Chủy gào lên: "Ta chỉ muốn nhân lúc hỗn loạn giải cứu cho Nhân Ảnh thôi, không biết tên nào đã giáng một quyền phá nhà của nó. Đã thế họ còn ở bìa rừng... ở bìa rừng... đúng rồi ta thấy tên đệ tử thần y gì đó vác một thanh trường đao rất lớn, sát khí đằng đằng, nhất định là do tên đó làm."
"..."
"Vị huynh đài này dùng từ 'giải cứu' có phải hơi quá rồi không? Người đang xót cho nhà của con quỷ ăn thịt người đấy à?" Thành Kính nghe máu nóng dồn hết lên đỉnh đầu: "Đáng lẽ phải đánh vỡ sọ ngươi xem bên trong có gì mới đúng. Chuyện này giao ngươi cho quan phủ rồi ngươi cứ từ từ ở đó giải thích.
"Các người tranh cãi đủ chưa?" Doãn Minh Hiểu hai mắt đỏ ngầu lôi cổ Thanh Hồn: "Ngươi nói trong hang đó có bông hoa gì gì đó giải độc mà, hoa đâu? Ta tìm mãi cả cỏ còn không thấy."
"Đương nhiên là người không thấy rồi, ta đã hái rồi này, thứ này không thể tùy tiện sử dụng về nhà mới sắc thuốc được. "
Vệ Dương chắp tay: "Chuyện đã xong rồi ta có thể về được chưa? Dù hung thủ là ai đi nữa cũng không thể bắt ta theo sát các người mãi được. Huống hồ đã có hai nghi can trốn thoát rồi, thiếu thêm ta cũng không thành vấn đề."
"Con thú này ta mang về luôn... "
Chu Nhuận Thành giật nảy thái dương: "Người định mang về nuôi hả?"
Vệ Dương cười nhạt: "Làm thuốc... không được thì thiêu hủy."
Chu Nhuận Thành lắc đầu: "Không được."
Vệ Dương trực tiếp bỏ qua Chu Nhuận Thành nhìn sang Thanh Hồn: "Được không ông tổ?"
Khóe môi Thanh Hồn co giật một hồi: "Được..."
Mọi người "..." được cái đầu ngươi.
Nhìn bóng Vệ Dương dắt Nhân Ảnh rời đi, Bách Cốt Chủy nghẹn ngào: "Phải chăm sóc tốt nó nhé."
"..."
Lục Khuynh Tâm nghi hoặc: "Ngươi quen biết Vệ Dương hả? Sao hắn gọi ngươi là ông tổ thế."
"Hơ hơ, ta làm sao biết được."
***
Có ba người bí ẩn lận (trừ người Bách Cốt Chủy nói) mọi người có đoán ra là ai không hí hí

Komento sa Aklat (290)

  • avatar
    ĐinhQuang Hà

    tuyệt vời

    2d

      0
  • avatar
    Dram Niê

    Dramnie

    5d

      0
  • avatar
    NguyễnQuang

    ok lắm

    8d

      0
  • Tingnan Lahat

Mga Kaugnay na Kabanata

Mga Pinakabagong Kabanata